SƠN TINH, THỦY TINH THỜI NAY












Ngày xưa ở nước Văn Lang
Có nàng công chúa mơ màng … – Mỵ Nương
Vào đêm trăng sáng như gương
Tự nhiên nàng thấy thèm tương một thằng
Thế là chẳng nói chẳng rằng
Cung vua phía trước nàng băng ngay vào
Vua Hùng ngồi ghế thì thào:
Chuyện gì mà khiến cho tao hết hồn?
Con gái lớn mà chẳng khôn
Mày cứ như thế thằng ôn nào thèm?
Cha ơi, chúng nó không thèm
Nhưng mà con muốn con thèm thì sao?
Cha là vua ở trên cao
Con là công chúa, nhưng sao ế chồng?
Chân mày có quá nhiều lông
Mắt mày thì lé, ngực không thấy gì
Mũi to như cái bánh mì
Khi ngủ mày ngáy khì khì như heo
Xấu thế có chó nó theo
Sao còn thắc mắc lèo nhèo với tao?


Nhưng cha phải tính làm sao?
Tìm con một đứa bên Lào cũng chơi.
Thương con tâm trạng rối bời
Hùng Vương bí quá bèn mời quân sư
Quân sư lương tháng triệu tư
Cùng ông triệu sáu lừ lừ vào cung
Ý kiến được thống nhất chung
Đăng tin quảng cáo: Vua Hùng gả con
Quảng cáo theo kiểu cò con
Mị Nương chắc chắn sẽ còn ế lâu
Nên phải có cái mà câu
Nhiều thằng tham sẽ vội “bâu” ngay vào
Còn gì hơn cái “ghế cao”
Lấy Mị Nương sẽ được trao ngai vàng.
Cái tin như sét đánh ngang.
Trai tân nghe thấy vội vàng trẩy kinh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét